Truyện Ma hay có thật 100% - NHÂN DUYÊN TIÊN KIẾP

Chương 16: P16----- Trấn Trạch 2

/27


P16: Theo cửa thánh :

Sau lần ấy, e vào điện thờ của nhà ông thầy để lễ tạ, vừa bước vào đến nơi, ông thầy bảo, hnay quan đi vắng rồi ý là tạ lễ rồi xin gì xin, về lính sẽ trình quan ! Em lễ xong đang khấn vái thì tự dưng hiện lên khuôn mặt một ong cụ râu tóc bạc phơ, râu dài giống ông thọ ấy các c ạ, xong ông mặc áo bào đỏ, e chỉ nhìn dc đến nửa người! Cứ thê đầu óc quay cuồng trong gần 30s, xong em hỏi ơ thầy ơi, quan nhà mình mặc áo bào đỏ hả thầy, xong thầy nhìn em k nói gì, lúc sau mới bảo em hợp cửa này vì ít ng nhìn dc thấy quan âm trong cửa điện lắm, quan ở nhà thì mặc áo đỏ, đi tuần đổi áo xanh, mũ xanh ! Thầy bảo là trong gia tiên nhà em có ng cũng là pháp SƯ, xét bề bậc thì cũng là vai vế, tính tuổi ra cũng phải ở 3 số rồi, đang ngự bát hương ở nhà, mà dưới âm thì cũng có làm quan luôn, nhưng bát hương nhà em chưa tụ nên chưa xem rõ được là người đó như nào, ở bên ngoại hay nội! và hiện nhà em vong đã di tản hết ra cái nhà dang xây chéo cửa nhà em :(! Hic hic ! Nhưng bọn này chúng nó cũng chả to gan, chỉ là ma đói ma khát! vấn đề ở hai cái bóng quỷ kia thôi.. Chưa biet chúng nó thuộc kiểu ntn. Đêm hôm ấy em nằm dưới nhà các chị ah, nhà em thì như này, cửa sổ cạnh ngay cưa chính, lúc ấy em còn kê một cái giường vừa vừa dưới nhà để nằm vi đợt ấy mẹ e ốm nặng hơn nên phải kê giường đe thuận tiện đêm hôm ! Chỗ em nằm đung vào một cái mạch nước, nó như cái miệng giếng ấy ạ, cư múc nước nó lại tự đầy k làm gì cả, tự dưng thế. Nghe chủ cũ bảo, có đợt xóm mất nước còn sang nhà này xin nước xách vể liên tục mà vẫn k hết nước, nó cạn xong lại đầy lên. Đêm ấy, em nằm quay đầu ra cửa sổ, xong bất chợt nửa đêm đã thấy mình đứng ở ngoài đương rồi các chị ak ! E có cái kiểu như này, ban ngày ghi nhớ hết tất cả những gì ở trên đường em đi, xong đến đêm, bắt đầu ngồi thiển, bước ra khỏi xác để đi đến những chỗ ấy!

K tập trung nhưng đại khái là tự dưng thấy ng nhẹ bẫng xong k phải kiểu hồn bay lơ lửng nhìn thấy xác mình đâu, mà kiểm soát dc cơ thể luôn mà vẫn đi đến dc nơi mình muốn đi trong hình dung! K phải là đi một phát kiểu cân đẩu vân của tôn ngộ không, mà cũng phải đi lần lượt từ nhà ra, các cung đường, trên đường có những gì nó hiện ra rõ hết! Nhưng dĩ nhiên là không có bóng người nào cả ! Lại nói chuyện sau khi e thấy nửa đêm đứng ở ngõ thì bất chợt em đứng tim vì có một bàn tay đặt lên vai. Im lặng k nói gì trong vài giây e quay đầu lại thì lần này rõ ràng là anh, anh k nét như những lần trước, nhưng anh k mờ như sương khói! A bảo giờ a k vào dc nhà em nữa rồi, xong a kể chuyện ông thầy pháp, rồi em bảo nhưng sao giờ em lại đứng ở ngoài đường như này dc hả anh! Xong a bảo, cái chỗ em nằm là là cửa ngõ ra đường âm, nghĩa là bao giờ em nằm đấy là nằm đúng đường âm dương giao nhau. Xong a bảo trước a cũng vào nhà em là từ lối đấy nhưng giờ ông thầy pháp trấn mất rồi nên a vào k dc ! Nhưng bùa là trấn tà ma thôi còn người sát âm hay thầy pháp quan vẫn đi lại dc ! A còn nói nhiều cái nhưng e k nhập tâm nữa rồi:( A bảo nhưng e đừng quay, bao giờ a về a sẽ tự có cách bảo em, vì e mà cứ quay ra đấy sẽ nhiều vong hợp dắt đi mất! Đang chưa biết như nào thì đột ngột e thấy hai cái bóng đen lại ở đằng xa xa lao đến chị ạ, xong chân em lại đóng cọc ở đường luôn, anh bảo nó đến rồi kìa, e phải vào nhà đi! Thế là a lôi em chạy, em k dám quay đầu lại luôn vì vẫn là hai cái bóng k măt mũi, đen xì ra sức đuổi! Xong mẹ e gọi em nên e tự tỉnh dậy các chị ạ, tg ở khoảng 3g sáng  Chính thức là e k ngủ dc nữa cho đến sang hôm sau


/27