Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 81 - Chương 77

/107


Sau khi rút lui khỏi cửa số 3 thì Đường Yên bảo Buster thiêu hủy thi thể của dị năng giả đã bị cô giết chết lúc vào còn Liễu Như Nhị thì nhanh chóng dọn dẹp chiến trường. Nếu đãn biết Hình Liệt Phong có khả năng trốn ở trong nhà xưởng công nghiệp quân sự thì không nên đánh rắn động cỏ. Cho dù Hình Liệt Phong có thất bại trong cuộc chiến ở căn cứ Thanh Long thì bên cạnh hắn vẫn có không ít dị năng giả được chiêu mộ hơn nữa còn có cả nhà họ Lưu và nhà họ Chân nên số người chắc chắn không dưới năm mươi.

Dị năng giả canh gác ở cửa số 3 không trở về thì nhất định Hình Liệt Phong sẽ phái người tới đây điều tra vì vậy sau khi xóa sạch dấu vết thì bọn họ nhanh chóng rút lui khỏi cửa số 3.

Bọn họ lùi về phía rừng rậm cách nhà xưởng công nghiệp quân sự khoảng ba trăm mét sau đó lựa chọn một chỗ yên tĩnh lại hẻo lánh khuất gió tạm thời dựng lều. Sau khi để lộ dị năng không gian ra ngoài thì lần này Đường Yên không để cho mình chịu thiệt nữa, cô lấy lều trại quân dụng và các dụng cụ khác từ trong không gian ra, nếu không phải là điều kiện không cho phép thì cô còn muốn lấy cả máy phát điện ra nữa tuy nhiên máy phát điện phát ra tiếng ồn quá lớn, đến lúc đó còn chưa bắt đầu hưởng thụ thì đã kinh động đến tang thi và thú biến dị xung quanh rồi.

Hạ Bác lấy tay che khóe miệng đang giật giật lại, bọn họ thật sự là đi ra nhiệm vụ sao? Tại sao Đường Yên cứ khiến anh cảm thấy bọn họ đang đi đóng quân dã ngoại vậy?... Những người khác đều khiếp sợ nhìn Đường Yên không ngừng lấy đồ từ trong không gian ra ngoài, vẻ mặt lúc đầu là giật mình sau đó dần dần bình tĩnh lại rồi nhận lấy lều trại quân dụng trong tay Đường Yên bắt đầu cắm trại, Liễu Như Nhị và Miêu Trạch chuẩn bị đồ ăn, sau khi Đường Yên lấy hết những thứ ra thì lập tức cùng Hạ Bác mở bản đồ ra, bắt đầu nghiên cứu những bước tiếp theo của kế hoạch.

Từ Mục ngồi trên xe quân dụng bắt đầu lắp ráp hệ thống máy tính theo dõi từ những thứ Đường Yên lấy ra từ không gian. Lúc Đường Yên và Hạ Bác nghiên cứu bản đồ xong thì Liễu Như Nhị vẫn còn chưa xong thì cô và Hạ Bác leo lên xe quân dụng, nhìn Từ Mục lưu loát lắp ráp máy tính. Dùng ánh sáng mặt trời có thể tiết kiệm pin năng lượng nên không cần lo lắng đột nhiên mất điện.

Mọi chuyện như thế nào nào? Đường Yên lên xe, đứng ở phía sau Từ Mục. Sáu máy tính trước mặt bắt đầu xuất hiện màu sắc, hai tay Từ Mục nhanh chóng gõ bàn phím.

Có thể. Từ Mục cúi người gõ đoạn mã cuối cùng ssau đó gật đầu nói.

Màn ảnh máy vi tính từ mơ hồ đến rõ ràng, Đường Yên và Hạ Bác nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính. Hạ Bác chỉ vào một góc bên trái của máy tính thứ ba nói: “Đường Yên, nơi này có điểm gì đó là lạ. Tôi nhớ lúc chúng ta rút lui thì nơi này rất sạch sẽ nhưng bây giờ lại có thêm một con tang thi chuột chết.

Trên vách tường loang lổ vết máu, một con tang thi chuột bị chém thành hai khúc nằm trên mặt đất cách cửa số 3 chừng hai mươi mét. Cái vị trí là do Hạ Bác dọn dẹp nên anh nhớ rất rõ ràng, chỗ này lúc bọn họ đi rất sạch sẽ, vậy con tang thi chuột này là có chuyện gì xảy ra?

Tình huống thế nào? Đường Yên khẩn trương quay sang, nhìn chằm chằm vào ví trị mà Hạ Bác chỉ trên màn hình máy vi tính. Vì góc quay không được tốt nên không có quay được toàn cảnh mà chỉ có thể thấy mọi thứ một cách mơ hồ mà thôi.

Sau khi Từ Mục nghe thấy lời này thì hai tay lướt như bay trên bàn phím, phóng đại chỗ mà Hạ Bác vừa chỉ, cuối cùng dừng lại ở con tang thi chuột bị chém thành hai nửa đang nằm trên mặt đất.

Vừa rồi màn hình quá nhỏ nên không có cách nào nhìn rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng sau khi được Từ Mục phóng lớn lên thì Đường Yên không nhịn được hít một hơi khí lạnh, vết thương trên người tang thi chuột cực kì ngọt, hiển nhiên là nhất chiêu mất mạng, vết chém sắc bén như vậy Đường Yên cũng có thể làm được nhưng vấn đề là miệng vết thương của con tang thi chuột này chẳng phải do Đường Yên tạo thành, chẳng lẽ sau khi bọn họ rời khỏi cửa số 3 thì có người đi vào? Hay là người nọ vẫn luôn ẩn núp ở bên trong? Bỗng nhiên trong đầu Đường Yên hiện lên một đôi mặt sắc bén, đúng là thứ kia... Lúc ấy khi rút lui khỏi tòa nhà phía Bắc thì Đường Yên đã mơ hồ cảm thấy phía sau có một ánh mắt luôn theo sát sau bọn họ, cô còn tưởng rằng mình bị ảo giác nhưng hiện tại xem ra có vẻ như cô đã đoán sai!

Tiếp tục theo dõi. Đường Yên xoay người nhận tin tức từ máy truyền tin, trầm giọng nói: Alo! Đây là Đường Yên.

Anh đã xuất phát đến nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh, khoảng bốn giờ sau sẽ đến. Giọng nói lạnh lùng của Việt Kỳ truyền đến, kiên định, chân thật, đáng tin làm cho người ta cảm thấy một loại khí thế mạnh mẽ vang dội. Không đợi Đường Yên trả lời thì anh đã nói tiếp: Tình huống ở nhà xưởng công nghiệp quân sự như thế nào rồi?

Khó mà nói được. Đường Yên hơi nhíu mày, lúc nghĩ đến chuyện vừa rồi thì trong lòng bất giác không yên, tình hình của nhà xưởng công nghiệp quân sự còn phiền phức hơn trong dự đoán của cô rất nhiều nên khi Việt Kỳ hỏi thì cô cũng không có ý định giấu diếm hơn nữa lại có chút mong đợi Việt Kỳ tới, hiện tại cô nhìn không thấu thực lực của Việt Kỳ, mỗi lần đều cảm thấy không chêch lệch với cô nhiều lắm nhưng khi giao đấu mới phát hiện anh lại trở nên mạnh mẽ hơn. Ở tận thế thực lực càng mạnh thì cơ hội sinh tồn càng lớn!

Đã xảy ra chuyện gì vậy? Giọng nói của Việt Kỳ rất căng thẳng, nghiêm túc. Cho dù ở cách nhau rất xa thì Đường Yên vẫn có thể cảm nhận được không khí căng thẳng ở bên kia đồng thời khi nhớ tới bọn An Lộ thì tự nhiên có chút cười. Bọn họ cực kì sợ Việt Kỳ, rõ ràng tất cả đều rất mạnh nhưng khi ở trước mặt Việt Kỳ lại hết sức an phận làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nên Đường Yên không thể không đổ cho lí do vì khí thế Việt Kỳ quá sức mạnh mẽ vì vậy đám người An Lộ không dám phản kháng.

Có xảy ra chút chuyện, trong lúc nhất thời rất khó mà giải thích rõ ràng được, chờ anh tới rồi nói tiếp, rất có khả năng đám người Hình Liệt Phong đang ẩn núp ở bên trong nhà xưởng, tình hình có chút phiền toái. Đường Yên nói sang chuyện khác, chuyện mà bọn họ quan sát được trên màn ảnh máy vi tính không thể giải thích được, bây giờ nói thì rất phiền toái vì bọn họ không thấy được chuyện gì xảy ra nên nếu nói thì cũng chỉ thêm phiền não mà thôi.

Được. Việt Kỳ chỉ trả lời đơn giản một chữ sau đó khôn hỏi gì khác nữa mà ngắt máy liên lạc. Đường Yên xoay người nhìn về phía Từ Mục: “Có phát hiện mới không?

Từ Mục lắc đầu, nói: Không phát hiện gì cả. Ngoại trừ thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng động quái dị và tiếng gào thét mơ hồ thì trên màn hình máy tính không bắt được cái gì cả. Hạ Bác có chút phiền chán, anh vẫn luôn cảm thấy này bên trong nhà xưởng này đã xảy ra một chuyện gì đó rất khó đoán được nhưng lúc này bọn họ lại không thể đi vào.

Bốn giờ nữa thì Việt Kỳ sẽ đến nên bây giờ đi ăn cơm trước đã. Đường Yên vỗ vỗ Hạ Bác bả vai, ý bảo anh ta đừng nóng vội, lúc này sốt ruột cũng không được gì. Hơn hai tháng trước nhà xưởng công nghiệp quân sự đã bị bỏ rơi nên khả năng có người sống sót là rất nhỏ. Đường Yên nghĩ đến tang thi chuột bên trong nhà xưởng thì tâm tình bắt đầu trở nên nặng nề. Vì sao quân bên trong nhà xưởng có rất nhiều tang thi chuột nhưng lại không phát hiện tung tích của một tên tang thi nào? Chuyện này rất không bình thường, mấy ngàn công nhân của nhà xưởng công nghiệp quân sự đi đâu? Những người đó không có khả năng vô duyên vô cớ bốc hơi được mà xung quanh nhà xưởng công nghiệp quân sự cũng không phát hiện được chỗ nào đặc biệt. Những tang thi bị lây bệnh độc tang thi đã đi đâu? Vấn đề này không giải quyết được thì bọn họ không cách nào yên ổn lẻn vào nhà xưởng công nghiệp quân sự được.

... Được rồi! Hạ Bác cũng hiểu sốt ruột cũng chẳng có ích gì, hiện tại lại không thể tiến vào nhà xưởng công nghiệp quân sự được.

Từ Mục, lát nữa tôi sẽ bảo Mạnh Lộ tới thay anh. Đường Yên liếc nhìn Từ Mục, muốn biết rõ rốt cuộc trong nhà xưởng công nghiệp quân sự đã xảy ra chuyện gì thì tốt nhất là nên có người theo dõi máy tính 24/24 giờ.

Từ Mục gật đầu, liên tục thao tác với máy tính trong xe, lúc rút lui thì anh đã đặt ba cái rađa ở bên góc của cửa số 3. Vì để tránh thương vong nên trước khi rút lui anh đã đặt rađa ở đó, bọn họ có thể dựa vào những tin tức thu được từ rađa để lựa chọn con đường an toàn nhất tuy nhiên thứ này có chút phiền phức, cần phải làm một cách chính xác.

Đường Yên và Hạ Bác cùng đi xuống xe, cơm trưa đã chuẩn bị xong, có Đường Yên là dị năng giả không gian nên Liễu Như Nhị không để cho mọi người chịu thiệt, cô làm rất nhiều món ăn, lúc mũi ngửi thấy mùi thơm thì sắc mặt người cũng giãn ra không ít. Ở tận thế ăn được miếng cơm nóng là chuyện không dễ dàng, đã trải qua nửa năm thích ứng nên rất nhiều người đều không có soi mói như trước tận thế nữa, tuy nhiên có thể ăn được một bữa cơm canh nóng đúng là chuyện tốt, sau khi mọi người chào hỏi thì lập tức cầm lấy phần của mình bắt đầu ăn.

Ở bên này, Từ Mục đang bận rộn cài đặt hệ thống theo dõi. Vì có Từ Mục

/107