Hàn Thiên Ký

Chương 381 - tập kích bất ngờ.

/382


Ngày thứ hai sau khi thiên nghiệp quỷ bắt đầu một cuộc xâm lăng lớn lên thánh dực vực, đại quân của thánh dực tộc đã bắt đầu được điều động đợt hai, tình hình chiến trận trên sa trường đang vô cùng cam go khốc liệt.

Mỗi thời mỗi khắc đều có tin chiến trận truyền về, kẻ còn sinh sống trên thánh dực vực cũng không thoát được cảm giác nơm nớp lo sợ, cuộc sống vốn đã khó khăn nay càng không dễ dàng.

Bởi lẽ không đủ thực lực lên chiến trường thì vẫn phải bỏ công sức của mình cho chiến trận, thông qua việc cống hiến tài nguyên và để quân đội trưng dụng những tài sản mà mình có, ai có của quyên của, ai không có của thì phải quyên sức, bởi thế cho nên ngoài việc lúc nào cũng phải sống trong lo lắng vì không biết ngày mai sẽ ra sao.

Người ở thánh dực vực còn phải gồng mình với gánh nặng phục vụ chiến tranh thông qua nhiều hình thức, trong đó đám người có chút địa vị như Hàn Thiên cùng Nhược Mộng cũng đều không thể thoát được vòng xoáy này.

Chỉ mới có một ngày trôi qua, mà lượng binh sĩ bị thương được đưa về thánh dực vực chữa trị đã nhiều đến mức không đếm xuể, Hàn Thiên hầu như lúc nào cũng phải căng mình chẩn trị cho bệnh binh, không có lúc nào được ngơi tay.

Lúc này là thời điểm hỗn loạn, nên hầu hết những ai có thể chiến đấu được trên thánh dực vực đều đã bị điều động đi hết, thợ rèn vào xưởng sản xuất binh khí, thương nhân đi làm công vụ, dân thường làm chân chạy việc vặt, mà thánh dực vực lại ở nơi thấp nhất, nên rất dễ bị tấn công.

Thế nên thánh dực tộc liền đem thánh dực vực xem như doanh trại cho đợt duyệt binh thứ hai, mà người còn ở trên hoạt động bình thường ở đây hầu hết đều là binh sĩ hoặc những cá nhân có chấp niệm sâu, không muốn từ bỏ gia sản của mình.

Còn lại những thành phần yếu ớt không có sức tự vệ như người già, trẻ em, hay người bệnh, đều được di chuyển lên các y viện và các trại tập trung được quân đội bảo vệ.

Hàn Thiên thân là y sư, thế nên nơi hắn công tác, chính là một trong các y quán tại thánh dực vực, nơi vừa là chỗ trú ngụ cho người già và trẻ em, vừa là nơi dùng để chẩn trị cho các bệnh binh được đưa từ tiền tuyến trở về.

Trong lúc Hàn Thiên đang bận rộn chữa trị cho một thương binh bị bỏng nặng do hỏa diễm của thiên nghiệp quỷ, thì một tiểu đồng tầm mười hai mười ba tuổi liền chạy đến chổ hắn báo.

-ở ngoài chính viện có viên quan được chẩn đoán mắc phệ thân tất tử chứng, muốn tìm Hàn dược sư xin được chữa trị.

Hàn Thiên nghe xong câu này, vẻ mặt chẳng buồn quan tâm, đơn giản hỏi lại tiểu đồng nọ.

-tên viên quan kia mắc bệnh bao lâu rồi???, tình huống có tệ lắm không???.

Tiểu đồng sau một thoáng suy nghĩ liền đáp, dường như mới mắc bệnh chưa lâu, tình huống còn khá ổn, khí sắc rất tốt.

Hàn Thiên tay vẫn không ngừng bôi cao trị bỏng lên người binh sĩ nọ, miệng tùy ý đáp.

-thế thì bảo tên đó về đi, bệnh của hắn một hai chục năm nữa cũng chưa chết được đâu, ta đang bận chữa trị cho những người đang nguy kịch hơn, không rảnh chữa cho quan viên nhàn sự như hắn.

Sau khi tiểu đồng kia đi truyền lời của Hàn Thiên được một lúc thì liền quay lại, lần này vẻ mặt của thằng bé đã nghiêm trọng hơn, má trái có một vết bàn tay còn đỏ lựng, dường như đã bị đánh, Hàn Thiên đã chữa xong cho thương binh bị bỏng, đang chuẩn bị chữa cho một kẻ bị cụt tay, vừa nhìn thấy Hàn Thiên, tiểu đồng liền nghiêm giọng nói.

-vị quan viên nọ không chịu ra về, hắn nói bản thân là phó viện trưởng của binh viện, tính mệnh tất nhiên đáng quý hơn những kẻ bình thường khác.

-ngoài ra vị đại nhân kia còn nói…còn nói.

Hàn Thiên chợt nghiêm giọng.

-hắn nói cái gì???

Vị tiểu đồng nọ như lấy hết dũng khí đáp.

-vị đại quan kia nói nếu Hàn dược sư không chữa cho ông ta, vị nữ bằng hữu của Hàn dược sư trên chiến trường lỡ có mệnh hệ gì, thì đó chính là lỗi của dược sư.

Hàn Thiên vừa nghe xong câu này, nét mặt liền tỏ vẻ trầm trọng nói.



-bây giờ tên kia đang ở đâu???

Một tay chỉ ra cánh cửa phía sau y phòng, tiểu đồng nọ nhanh chóng đáp.

-vị đại nhân nọ đã dẫn người chờ ở bên ngoài rồi.

Hàn Thiên không nói không rằng, tay phải phất lên một cái, cánh cửa y phòng chợt mở toát ra, sau đó thu tay cực nhanh, tên phó viện trưởng của binh viện đã bị một hấp lực khổng lồ lôi đến trước mặt Hàn Thiên.

Nhìn tên dực nhân trung niên bộ dáng âm dương quái khí trước mắt, Hàn Thiên đơn giản đứng dậy, thân thể cường hãn khôi vĩ của hắn như phũ hết hình dáng nhỏ thó của tên viện phó kia, bằng giọng đầy lạnh lẽo, Hàn Thiên đơn giản nói.

-chống cặp mắt chó của ngươi lên nhìn xem???, ở nơi này có bao nhiêu người sắp chết đang chờ được cứu???.

-còn ngươi…mới có tí bệnh đã đòi được ưu tiên??.

-những binh sĩ này vì bảo vệ những người như ngươi, nên mới bị thương thành ra thế này, còn ngươi lại nghĩ bản thân thượng đẳng hơn họ???, ngươi nghĩ mình là cái đinh gì???

Phó viện trưởng binh viện thoáng đánh mắt nhìn quanh y phòng này, trong mắt hắn, đám môn khách vệ ngoại tộc này chẳng có tý phân lượng nào, hiện tại tình hình bất ổn, Hàn Thiên cho đến nay vẫn là người duy nhất trị được ác bệnh của thánh dực tộc, nếu hắn có mệnh hệ gì, phó viện trưởng binh viện gã cũng nhất định khó thoát cái chết.

Thế nên dù thế nào, tên đại quan này cũng đều muốn Hàn Thiên trị cho hắn trước, vừa mở mồm liền tuôn ra một tràn toàn những lời lẽ khinh miệt khó nghe, ý tứ đe dọa cũng không chút che giấu.

Hàn Thiên đối với thể loại này, liền chẳng còn lời nào để nói, hắn đã phải nhịn dữ lắm, mới không trực tiếp một chưởng vỗ chết tên này, vừa quay lưng bảo gã rời đi, tên đại quan nọ liền hạ lệnh đám cận vệ bảy tám người bao vây lấy Hàn Thiên.

Đám thánh dực vệ này tên nào tên nấy đều có thực lực ngang võ vương, nhân sự tốt như thế lại không đem ra chiến trường, chỉ dùng để bảo hộ cho một tên quan quèn không xem trọng tính mạng cấp dưới thế này, tên phó viện trưởng binh viện kia, đúng là hết thuốc chữa.

Hàn Thiên chân khí vừa động, định cho đám thánh dực vệ kia một trận ra trò, thì Vũ Lệ Dung đang chữa thương cho vài người gần đó chợt nghiêm giọng nói.

-lúc chiến sự phức tạp thế này, cần nhất là trên dưới một lòng, Vũ Minh Hưng ngươi tính mạng chưa gặp phải nguy hiễm gì, liền nằng nặc gây khó dễ muốn Hàn dược sư chữa bệnh cho ngươi.

-có từng nghĩ qua nếu Hàn dược sư chữa bệnh cho người còn lâu mới nguy hiễm đến tính mạng như ngươi, sẽ khiến bao nhiêu người đang nguy kịch ở đây, vì không được chữa trị kịp thời mà phải bỏ mạng chưa???.

Đường đường là một nhiếp chính vương, tên đại quan nọ cũng không ngờ, Vũ Lệ Dung lại có thể ở chỗ này chữa thương cho đám môn khách vệ rẻ mạt trong mắt thánh dực tộc, một mình Hàn Thiên tất nhiên là không có gì đáng nói đến, tên phó viện trưởng của binh viện tự nhận có thể đối phó được, thế nhưng có nhiếp chính vương ở đây, một phó viện trong lục viện như Vũ Minh Hưng tất nhiên không thể làm càn.

Vừa thấy Vũ Lệ Dung xuất hiện, hắn liền khúm núm vái chào, sau đó cầu xin Vũ Lệ Dung bỏ qua cho hành vi vừa rồi của mình.

Trong lúc Vũ Lệ Dung còn chưa kịp đưa ra quyết định, thì ở bên ngoài, bất chợt có vô vàn tiếng la hét vọng vào, trong đó loáng thoáng có những câu đại loại như “thiên nghiệp quỷ, tại sao bọn chúng lại có thể xuất hiện ở chỗ này???”

“đại quân, mau thông báo cho đại quân đồn trú tại thánh dực vực biết về sự tồn tại của thiên nghiệp quỷ”



Tiếng cháy nổ, tiếng la hét, tiếng công trình bị phá hủy nổ ra khắp nơi, chỉ trong thoáng chốc, cả y viện rộng lớn mà đám người Hàn Thiên đang cư ngụ, chợt bị một luồn đại lực đánh phăng đi mất phần ngọn.

một đám người ngơ ngát nhìn tràng cảnh thảm khốc bên ngoài với vẻ mặt tràn đầy sự bất ngờ.

không kèn không trống, không có bất kỳ sự báo trước nào, thiên nghiệp quỷ đã xuất hiện ở trên thánh dực vực, số lượng tổng thể không hề đông, chỉ hơn một trăm tên, bất quá mỗi tên thiên nghiệp quỷ đều có thực lực ngang võ vương từ sơ đến trung tầng, trong đó có một tên thiên nghiệp quỷ thân cao gần hai trượng, tỏa ra khí tức cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần nhìn sơ qua, liền biết hắn chính là một trong chín tên thiên nghiệp quỷ mạnh nhất, dẫn đầu binh đoàn thiên nghiệp quỷ trong lần quỷ tộc chi kiếp này.

Thực chẳng ngờ, trong lúc âm thầm, bọn chúng đã có thể tìm được đường lên thánh dực vực mà thần không biết, quỷ không hay, vừa tới nơi đã bắt đầu xông ra đánh giết.



Trước mắt đám người Hàn Thiên, những người đang sinh sống trong trại tập trung này đang không ngừng bị thiên nghiệp quỷ giết hại, kẻ bị đánh chết, kẻ bị xé xác ăn thịt, cũng có kẻ bị phun lửa thiêu chết, tràng cảnh có thể nói là cực kỳ hỗn loạn.

ở trại tập trung này toàn là những phần tử yếu ớt như bệnh binh, phàm nhân già cùng hài tử chưa có khả năng chiến đấu, chỉ một toán quân thiên nghiệp quỷ yếu nhất xông vào nơi như thế này, cũng có thể tạo thành sức sát thương phi thường khổng lồ, càng không nói đến hơn trăm tên thiên nghiệp quỷ tinh nhuệ nhất, được dẫn đầu bởi một trong chín tên thủ lĩnh tàn bạo nhất.

đám thiên nghiệp quỷ kia đi đến đâu liền tàn sát đến đó, không một ai được chúng bỏ qua, trước thân thể khổng lồ, cùng sức mạnh kinh hoàng thiên sinh, dưới tầm mắt thiên nghiệp quỷ, những sinh linh yếu nhược tại trại tập trung này, quả thực quá mạt rệp, chỉ cần ra tay liền sẽ có người chết.

toàn thân thiên nghiệp quỷ đâu đâu cũng là binh khí, đôi tay có móng vuốt sắc nhọn, hàm đầy răng nhọn lởm chởm, cặp sừng có thể húc vỡ cả núi, đôi cánh sắc bén như những lưỡi rìu chiến, vung ngang có thể đơn giản cắt đôi người, chiếc đuôi dài đầy gai nhọn, cùng một quả chùy đá trầm trọng ở phía cuối, trúng phải một quật từ thứ này, nhân hình liền nhanh chóng nát tan, ngoài ra hỏa diễm phun từ miệng thiên nghiệp quỷ chính là thứ gì đó cực kỳ kinh khủng trong mắt sinh linh sống tại vụ huyễn phù sinh thiên.

Với những thứ vũ khí như thế, thiên nghiệp quỷ căn bản chẳng cần dùng thêm thứ gì khác, mà mỗi thời mỗi khắc, đều sẽ có ba bốn sinh mạng bị chúng gặt đi, đám phàm nhân chậm chạp đâu thể chạy thoát được khỏi những tên đồ tể đầy nguy hiễm và nhanh nhẹn.

Chỉ mới tấn công được chưa đến mười nhịp thở, tại trại tập trung này đã có hơn ba ngàn sinh mạng bị tàn sát, máu đổ khắp nơi, mặt đất bị cày xới không thương tiết, nhà cửa sụp đổ, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Thấy Vũ Lệ Dung cùng đám binh sĩ canh gác bên ngoài đang ngơ ngác không biết làm gì, Hàn Thiên liền hét lớn.

-nhiếp chính vương điện hạ, lũ trẻ ở trại phía nam đang gặp nguy hiễm.

Lời vừa nói xong, Hàn Thiên dưới con mắt ngạt nhiên của Vũ Lệ Dung đã không biết bằng cách nào, gần như thuấn di đi mất, lúc này nàng cũng chợt nhận ra vấn đề, rất nhanh đã theo chân Hàn Thiên đến trại phía nam xem xét.

ở trong sảnh đường rộng lớn tại trại phía nam, hàng vạn hài tử đang được những dưỡng mẫu tạm thời của chúng gom lại để bảo vệ, do người lớn trong nhà đều đã ra chiến trường, đám hài tử này không có ai nương tựa, một đám mười đứa liền được chăm sóc bởi một dưỡng mẫu do trại tập trung phân phó.

Lúc này cả đám hài tử cùng dưỡng mẫu của mình đang rúm ró khắp mọi nơi trong chính viện, chờ đợi tiếp ứng, tình huống loạn lạc thế này, chỉ cần bị thiên nghiệp quỷ phát hiện, liền sẽ lập tức mất mạng, tập hợp hết một chỗ như thế này tuy nguy hiễm, nhưng cũng còn hơn là chạy tán loạn khắp nơi khiến viện binh không kịp cứu.

Thế nhưng ầm một tiếng lớn, xác của vài binh sĩ cảnh vệ bên ngoài liền bay đến giữa sảnh đường, kế đó là sự xuất hiện của bốn tên thiên nghiệp quỷ cường hãn ngoài cửa chính viện, nơi ẩn náu này, rốt cuộc cũng bị thiên nghiệp quỷ tìm thấy.

Vừa xông vào chính viện, ba bốn tên thiên nghiệp quỷ kia liền bắt đầu ra tay tàn sát, chỉ trong thoáng chốc đã giết hại hơn mười dưỡng mẫu cùng vài trăm hài đồng, sự kinh hoàng nhanh chóng phũ xuống tất thảy người trong chính viện phía nam này.

Thế nhưng trong lúc tất cả nghĩ bản thân đã không còn đường sống, thì một luồn sáng vàng chợt giáng xuống từ không trung, tên thiên nghiệp quỷ đi đầu đang tàn sát nhiều người nhất, không biết đã bị cái gì đánh trúng, toàn thân nhanh chóng nổ tung, ngay cả cặp sừng vốn phi thường rắn chắc của chúng, cũng bị đánh vỡ làm bốn năm mảnh ở giữa một dấu chưởng ấn khổng lồ rộng ba trượng trên sàn nhà.

Hàn Thiên ở trên không năm mươi trượng thoáng thở hắt ra một hơi, may mà hắn đã đến kịp, mọi sự vẫn chưa rơi vào trạng thái không thể vãn hồi, ba tên thiên nghiệp quỷ còn lại thấy có kẻ ngán chân chúng, hai tên trong số đó liền nhanh chóng vỗ cánh bay lên trời, vung vuốt tấn công Hàn Thiên.

Trước công kích như gọng kìm đến từ hai phía, Hàn Thiên khóe môi chỉ cười nhạt một cái, đến nhìn cũng không cần, hộ địa thuẫn nhanh chóng xuất hiện ở tay trái, tích tắc hóa lớn thành thuẫn bài hình tròn đường kính gần nửa trượng che chắn một phía cho Hàn Thiên.

Gần như cùng lúc, tay phải hắn cũng xuất hiện tam độc thương, đại lực vận đến, một thương nhanh như sấm chớp phóng ra, rất nhanh đã xuyên qua tảng bảo thạch giữa ngực tên thiên nghiệp quỷ đang xông đến từ bên phải, khiến hắn chết mà chưa kịp hiểu lý do vì sao???.

Bang một tiếng lớn, móng vuốt của tên thiên nghiệp quỷ còn lại đánh lên hộ địa thuẫn, thế nhưng trước sức phòng thủ khủng bố từ hồn khí bát phẩm, một vuốt kia căn bản không thể gây nên chút thương tổn nào cho hộ địa thuẫn, càng không nói đến Hàn Thiên bên trong

Thuẫn bài nhanh chóng thu lại Hàn Thiên tay phải tích tụ diệt ma ấn, long hành bách biến giá vũ trạng thái được hắn dùng đến, tức khắc đã xuất hiện trước ngực tên thiên nghiệp quỷ còn lại, một ấn đánh xuống chẳng những thừa uy lực hủy diệt viên bảo thạch trên ngực đối thủ, mà dư lực còn đủ khiến thân xác khổng lồ nặng ba bốn vạn cân kia bay như diều đứt dây, lập tức rơi xuống mặt đất.

Hàn Thiên Chỉ trong một nhịp thở liền giết được hai tên thiên nghiệp quỷ thực lực ngang võ vương sơ tầng, thế nhưng trong thời gian này, tên thiên nghiệp quỷ còn lại cũng đã thừa sức tiêu diệt hơn trăm hài tử khác, lúc này vẫn còn đang tiếp tục không ngừng.

Biểu hiện đáng hận của tên thiên nghiệp quỷ còn lại đã khiến Hàn Thiên máu nóng sôi trào, ngân cung nhanh chóng xuất hiện trên tay, đến ngắm cũng không cần làm, một tiễn năm vạn cân lực lượng như đem theo tất cả sự căm thù của Hàn Thiên nhanh chóng phũ xuống.

Gần như không có một tiếng động nào cả, giửa ngực tên thiên nghiệp quỷ cuối cùng đã rỗng tếch một lỗ tròn đường kính gần nửa thước, dưới mặt đất của thánh dực vực cũng bị tiễn mang phá thủng một lỗ, xuyên suốt ba dặm đất đá dày cộm, nhìn vào có thể thấy được ánh sáng lấp ló phía dưới hố, từng đó đủ chứng minh uy lực của một tiễn kia rốt cuộc khủng bố đến bực nào???.

Thân xác khổng lồ của tên thiên nghiệp quỷ cuối cùng vừa đổ xuống, Vũ Lệ Dung cùng một đám thánh dực vệ cũng vừa bay đến nơi, thấy xác của những tên thiên nghiệp quỷ nọ, ánh mắt Vũ Lệ Dung thoáng hiện nét kỳ dị nhìn qua Hàn Thiên, cơ mà hắn cũng chẳng nói gì thêm, nhanh chóng bay đến chữa thương cho những hài đồng may mắn còn sống sót trong cuộc thảm sát vừa nãy.

ở trên bầu trời, vài chục tên thiên nghiệp quỷ đã nghe động tĩnh mà đến, phía bên này, đội ngủ thánh dực vệ hơn trăm người cũng đã động thủ ngăn chặn kẻ địch, một trận chiến kinh hoàng trên thánh dực vực liền chuẩn bị nổ ra

/382