Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 21 - Chương 21

/139


‘ Học phí , tiền tiêu vặt đều là tôi cho, chỗ ở là do tôi trả tiền, công việc cũng là nhờ mang tiếng có quan hệ với Cố Tỉ Vực mới tìm được.” Khóe miệng Dụ Ninh hơi nhếch lên một nụ cười nhạt, nhìn nét mặt Triệu Trường Các trở nên khó chịu, dữ tợn lên bởi những câu nói vừa rồi của cô.

Mọi khoản chi tiêu của Triệu Trường Các đúng là đều xuất phát từ Dụ Ninh, sau khi cha mẹ đầu tư thất bại thì chất lượng cuộc sống của anh ta đã rơi xuống ngàn trượng, thế nhưng mấy thứ tiền kia cũng không phải do anh ta chủ động đi xin, đó hoàn toàn là do Dụ Ninh bí mật đưa cho anh, hơn nữa, anh tự thấy mình đã cố gắng chấp nhận kết giao với một đứa cô nhi tính khí quái gở như cô ta, thì vớt vát vài điểm tốt không phải chuyện đương nhiên sao. Bị nói ra một cách trần trụi đã đành, Dụ Ninh còn so sánh anh với chó.

Đầu nóng lên, Triệu Trường Các lập tức quát ra tiếng :” Chẳng lẽ không phải cô thấy Cố Tỉ Vực thức tỉnh dị năng mạnh như vậy mới quay ra làm anh ta vui lòng sao, anh em loạn luân cũng có thể làm được, cô nghĩ cô là thứ tốt đẹp à?”

Đúng lúc này có tiếng mở cửa “ Rắc Rắc”, Triệu Vĩ đứng ở cửa ho khan vài tiếng, trộm đưa mắt nhìn sang Cố Tỉ Vực đứng bên cạnh.

Triệu trường các sợ hãi, dị năng của anh ta nếu đánh nhau với Dụ Ninh – một người bình thường thì còn tạm được, chứ đối mặt với Cố Tỉ Vực thì hoàn toàn không đủ dùng, vì vậy, Triệu Trường Các chạy nhanh vọt ra khỏi nhà từ cửa chính.

Dáng vẻ sợ chết này khiến Dụ Ninh cảm thấy khá là buồn cười, vì vậy, tuy mất đi một con rối để sai khiến nhưng cô cũng không quá tức giận.

Tịch Ái không ngờ Triệu Trường Các sẽ bỏ mình mà đi, thế nhưng nếu bây giờ để cô chạy ra ngoài đuổi theo anh ta thì cô lại không dám, vì vậy, Tịch Ái chỉ có thể quay sang, ánh mắt trông mong nhìn Cố Tỉ Vực :”Anh cả….”

Quần áo của Cố Tỉ Vực và Triệu Vĩ còn có vẻ chỉnh tề, tuy hai người đi hơi lâu nhưng đoạn đường vừa rồi cũng không gặp phải chuyện bất trắc gì.

Dụ Ninh tỏ vẻ không hề biết bầu không khí căng thẳng hiện tại, cô bước về phía trước ôm eo Cố Tỉ Vực :” Anh, em đói rồi.”

Đôi mắt hạnh long lanh phản chiếu hình bóng anh, thân thể hơi cương cứng của Cố Tỉ Vực lập tức thả lỏng, đôi tay cũng vòng quanh Dụ Ninh ôm lấy cô:” Ninh Ninh thích anh trai không?”

“Thích” Dụ Ninh híp mắt cười.

Ánh mắt Cố Tỉ Vực tối sầm lại, hôn môi lên trán cô :” Thơm anh một cái anh sẽ đi nấu cơm cho em.”

Đúng là một tên lưu manh mười phân vẹn mười , khuôn mặt Dụ Ninh cứng đờ trong nháy mắt, sau đó cô lập tức chu môi hôn lên mặt anh, nếu có thể biến nam chính thành con rối của mình thì tốt quá, con rối của mình tất nhiên sẽ trung thành với cô, tình cảm chắc chắn sẽ lên đến mức cao nhất.

Hồi trước cô nhìn thấy khuôn mặt của Cố Tỉ Vực liền cảm thấy hoảng hốt, làm sao có thể nghĩ đến việc luyện anh thành con rối, thế nhưng qua quãng thời gian chung sống kia, ý nghĩ này vừa hiện ra đã nhanh chóng nảy mầm phát triển.

[cảnh cáo! Kí chủ xuất hiện ý tưởng có trị giá nguy hiểm vượt quá mức bình thường đối với nam chính, nhắc nhở : nếu nam chính trong thế giới này tử vong, kí chủ sẽ bị tiêu diệt.]

Dụ Ninh nhìn bóng lưng của Cố Tỉ Vực, ánh mắt phẫn hận, xem ra những ngày tiếp theo, cô còn phải tiếp tục quay xung quanh Cố Tỉ Vực rồi.

Thấy sự thân mật của Cố Tỉ Vực và Dụ Ninh, Tịch Ái dứt khoát bỏ qua ý định tìm kiếm sự che chở từ Cố Tỉ Vực, nhân lúc Dụ Ninh không để ý, cô chạy vào phòng khách trốn đi, bây giờ cô thật sự sợ Dụ Ninh.

Ngày hôm sau, khi rời đi, cả người cũng trở nên biết điều hơn nhiều.

……………

Cố Tỉ Vực vừa bước vào phòng bếp đã kêu một tiếng “Ninh Ninh”, Dụ Ninh vốn đang định chờ Cố Tỉ Vực phục vụ bản thân , thấy vậy đành phải ngoan ngoãn chui vào bếp.

“Giúp anh.” Cố Tỉ Vực đưa cho Dụ Ninh một chiếc tạp dề màu xanh dương, ý bảo cô mặc vào hộ anh.

Dụ Ninh không tin tay anh ta ngắn đến mức không thể thắt nút sau lưng được nhưng vẫn chấp nhận giúp anh mặc tạp dề vào.

Chiếc tạp dề dường như đã làm nhu hòa đi những đường nét cứng cỏi lạnh lùng của Cố Tỉ Vực, khiến cả người anh có vẻ dịu dàng hơn một chút.

/139